Skip to main content

Posts

Showing posts from June, 2011

Giọt nước mắt cho đời (1)

Bà mẹ nghe mà lòng mừng rỡ khôn xiết. Từ ngày hôm nay, con bà sẽ không bị sự cám dỗ của "thằng bóng" này nữa rồi. Bà biết mà, nó là một đứa con trai, một đứa con trai bình thường, chỉ cần tách hai đứa ra là con bà lại trở về với thế giới thực tại, rồi lấy vợ, sinh con cho bà có cháu bế bồng thôi. - Buông tha nó đi, đừng dụ dỗ nó nữa cháu, cô chỉ có mình nó là con trai thôi, nó còn phải lấy vợ... - Cháu...cháu có làm gì đâu, thưa cô... - Cô biết chuyện của hai đứa rồi. Thôi thì từ nay cháu đừng gọi điện cho nó nữa. Mất bao công sức cô mới ép nó về được ngoài Bắc này. - Nhưng thưa cô... - Đúng rồi còn gì, cứ mỗi bữa cơm hay trước khi đi ngủ là nó lại lén lút hí hoáy nhắn tin, gọi điện, là cho cháu chứ cho ai nữa...thôi thì giờ đã xa nhau rồi thì hãy để mọi thứ như là một kỉ niệm đẹp đi. Thằng Hoà nhà cô xưa nay nó vốn là đứa sống tình cảm, nên hay bi luỵ vậy đó. Nhưng rồi nó cũng sẽ vượt qua được thôi, vì nó là con trai mà, nó sẽ quên cháu, nó sẽ lấy được vợ... Nghe đến

Hãy yên lòng mẹ ơi!

Mẹ ơi! Hãy cảm thông, chấp nhận cuộc sống của con, cuộc sống mà ngày ngày con vẫn khao khát con sẽ được là chính bản thân mình. - Con đi lên đó chơi với ai, ngủ ở nhà ai?. Mỗi lần tôi xin đi xa là mẹ với những câu hỏi đó lại lặp đi lặp lại. Đúng là mẹ nào cũng thương, cũng quan tâm và lo lắng cho con cái mình hết. Nhưng có lẽ sau khi mẹ nghi ngờ về giới tính thật sự của tôi thì chắc trong bà còn thêm bao điều băn   khoăn, trăn trở cho đứa con trai của mình. Tôi vẫn nghĩ rằng, không bao giờ gia đình, mẹ tôi có thể biết tôi chỉ có cảm giác khi gần gũi những người cùng giới tính. Lúc đó, sự quan tâm của mẹ với tôi cũng đã là lớn lắm. Mẹ quan tâm đến tôi từ miếng ăn, giấc ngủ. Nhưng một lí do khách quan, mẹ đang nghi ngờ về giới tính thật sự mà tôi vẫn hằng che giấu. Chính vì thế, mẹ càng lo lắng hơn cho tôi, rằng mỗi lần tôi đi xa, phải chăng tôi đi để tìm những   người bạn đồng giới và "quan hệ"...?! Có thể như mọi người vẫn nghĩ, rằng giới tính này của tôi đa phần là đ

Trai đẹp Á - Âu

[ [

Lời khuyên của Cha

Có ai khen con đẹp, con hãy cảm ơn và quên đi lời khen ấy. Có ai bảo con ngoan, hãy cảm ơn và nhớ ngoan hiền hơn nữa. Với người òa khóc vì nỗi đau mà họ đang mang, con hãy để bờ vai của mình thấm những giọt nước mắt ấy . Với người đang oằn lưng vì nỗi khổ, con hãy đến bên và kề vai gánh giúp . Người chìa tay và xin con một đồng. Lần thứ nhất con hãy tặng họ hai đồng. Lần thứ hai con hãy biếu họ một đồng. Lần thứ ba con phải biết lắc đầu. Và đến lần thứ tư con hãy im lặng, bước đi. Con hãy biết khen,nhưng đừng vung vãi lời khen như những cậu ấm cô chiêu vung tiền ra cửa sổ. Lời chê bai con hãy giữ riêng mình. Nụ cười cho người, con hãy học cách hào phóng của mặt trời khi tỏa nắng ấm. Nỗi đau, con hãy nén vào trong. Nỗi buồn, hãy biết chia cho người đồng cảm. Đừng khóc than - quỵ lụy - van nài. Khi con biết ngày mai rồi sẽ đến - có bầu trời, gió lộng thênh thang . Con hãy đưa tay khi thấy người vấp ngã. Cần lánh xa kẻ thích quan quyền . Bạn là người biết đau hơn nỗi đau mà c

TRỜI ƠI...

Những bức thư, không ngày gửi, không tựa đề, đã nằm gọn gàng dưới chiếc gối màu ghi đẫm lệ. Chiếc bút mực nhỏ những giọt màu xanh thấm tràn cả một mảng ga giường trắng muốt lênh láng. Bức thư thứ tư – Gửi ông trời! Từ trước giờ, mỗi lần khi con buồn, con đều gọi tên ông. Nhưng con chưa gặp ông bao giờ, cũng chưa biết hình dạng ông ra sao nhưng con luôn nghĩ rằng ông vẫn đang sống, ông đang tồn tại ở đâu đó quanh đây, rất gần cuộc sống của con, của gia đình con. Ông chắc hẳn sẽ có rất nhiều ngôi sao lấp lánh, những ánh pha lê lung linh sắc màu và cả một cung điện nguy nga tráng lệ. Công việc của ông là tạo ra con người, cho họ thân thể,

TRỜI ƠI...

Bất cứ cái gì gợi nhớ đến anh lại làm em tư lự. Em vừa muốn nghĩ đến anh, vừa muốn anh không chiếm quá nhiều phần trong tâm trí em đến vậy. Em muốn theo anh, bằng mọi giá nhưng làm sao được hả anh? Em sắp lên tòa lâu đài nguy nga ở cổng mặt trời rồi. Bức thư thứ ba – Gửi anh! Em ngốc quá! Tất cả là tại em thôi. Ai bảo em cứ bị hút theo người ta và để dòng suy nghĩ đến. Bông cỏ thơm lan hương vào lồng ngực. Em áp môi lên ngọn cỏ ngọt lành. Ghé tai xuống đất, nghe nhịp tim chậm lại. Ngửa mặt lên nhìn những đám cỏ mây mang bảy sắc cầu vồng.Hoàng hôn rực rỡ.Mây chiều xô đầu về phía xa đang sắp tắt, chói đỏ.Không gian yên bình chợt lóe lên, lộng lẫy trong khoảnh khắc vàng.Đám mây xám vờn quanh mặt trời tụ lại như một tòa lâu đài nguy nga. Chỗ kia là cổng trời. Cái khoảng nhỏ màu xám trắng như thụt sâu hơn những đám mây đậm màu khác.  Em vẫn nghĩ bước qua nó chắc sẽ tới thiên đường. Và đằng sau nữa, hẳn sẽ có cả một cánh đồng thênh thang kì lạ đầy hoa thơm cỏ ngọt, mây ngũ sắc trắn

TRỜI ƠI...

Bất cứ cái gì gợi nhớ đến anh lại làm em tư lự. Em vừa muốn nghĩ đến anh, vừa muốn anh không chiếm quá nhiều phần trong tâm trí em đến vậy. Em muốn theo anh, bằng mọi giá nhưng làm sao được hả anh? Em sắp lên tòa lâu đài nguy nga ở cổng mặt trời rồi. Bức thư thứ ba – Gửi anh! Em ngốc quá! Tất cả là tại em thôi. Ai bảo em cứ bị hút theo người ta và để dòng suy nghĩ đến. Bông cỏ thơm lan hương vào lồng ngực. Em áp môi lên ngọn cỏ ngọt lành. Ghé tai xuống đất, nghe nhịp tim chậm lại. Ngửa mặt lên nhìn những đám cỏ mây mang bảy sắc cầu vồng.Hoàng hôn rực rỡ.Mây chiều xô đầu về phía xa đang sắp tắt, chói đỏ.Không gian yên bình chợt lóe lên, lộng lẫy trong khoảnh khắc vàng.Đám mây xám vờn quanh mặt trời tụ lại như một tòa lâu đài nguy nga. Chỗ kia là cổng trời. Cái khoảng nhỏ màu xám trắng như thụt sâu hơn những đám mây đậm màu khác.  Em vẫn nghĩ bước qua nó chắc sẽ tới thiên đường. Và đằng sau nữa, hẳn sẽ có cả một cánh đồng thênh thang kì lạ đầy hoa thơm cỏ ngọt, mây ngũ sắc trắn