Bà mẹ nghe mà lòng mừng rỡ khôn xiết. Từ ngày hôm nay, con bà sẽ không bị sự cám dỗ của "thằng bóng" này nữa rồi. Bà biết mà, nó là một đứa con trai, một đứa con trai bình thường, chỉ cần tách hai đứa ra là con bà lại trở về với thế giới thực tại, rồi lấy vợ, sinh con cho bà có cháu bế bồng thôi. - Buông tha nó đi, đừng dụ dỗ nó nữa cháu, cô chỉ có mình nó là con trai thôi, nó còn phải lấy vợ... - Cháu...cháu có làm gì đâu, thưa cô... - Cô biết chuyện của hai đứa rồi. Thôi thì từ nay cháu đừng gọi điện cho nó nữa. Mất bao công sức cô mới ép nó về được ngoài Bắc này. - Nhưng thưa cô... - Đúng rồi còn gì, cứ mỗi bữa cơm hay trước khi đi ngủ là nó lại lén lút hí hoáy nhắn tin, gọi điện, là cho cháu chứ cho ai nữa...thôi thì giờ đã xa nhau rồi thì hãy để mọi thứ như là một kỉ niệm đẹp đi. Thằng Hoà nhà cô xưa nay nó vốn là đứa sống tình cảm, nên hay bi luỵ vậy đó. Nhưng rồi nó cũng sẽ vượt qua được thôi, vì nó là con trai mà, nó sẽ quên cháu, nó sẽ lấy được vợ... Nghe đến
HÃY SỐNG THẬT VỚI CHÍNH MÌNH