Này cúc quỳ ơi cuối mùa rồi đấy
Trời cứ xanh và mây cứ trập trùng
Ân hận chăng một vàng tươi đã tận
Nhận xác xơ làm nắng giữa chiều này
Này cúc quỳ ơi nôn nao quá thể
Chút dịu dàng theo gió đã bay đi
Những đắng chát ngậm ngùi ở lại
Thấy mong manh ánh mắt chợt ngừng
Người xa lắm nắng cúc quỳ lạnh lắm
Gửi theo nhau màu rét giữa se vàng
Nay cúc quỳ ơi chiều buông nhấp nhoáng
Thấy nhau về thập thững như mơ
Có cái nhớ lao xao như tóc rối
Có nỗi buồn lóc cóc vó ngựa hoang
Có xa vắng mịt mù như nước mắt
Có hoàng hôn vời vợi lưng trời
Cúc quỳ ơi ngày muộn mất rồi
Ta sấp bóng miền thảo nguyên tắt nắng
Chỉ còn gió thổi tưng bừng đêm vắng
Cơn khát này đành phải tự mang theo...
--ST--
--ST--
Comments
Co noi dau nao hon khi tinh yeu tan vo...