Em vô tình, hờn dỗi trách cứ anh
Trách người thân phía trời xa mê mải
Chẳng nhớ nhau hững hờ trễ nải
Vắng tay "Trồng" hoa thắm dễ tàn phai.
Em giật mình sợ hãi:
Phía anh cơn bão hoành hành
Yêu mà chỉ biết nửa mình
Quên một nửa cũng chòng chành bão tố;
Chỉ biết lấy anh làm điểm tựa
Có khi nào anh muốn dựa vào em!
Comments
Lai ngat vi cach tro nui song sau
Nhung anh biet tinh ta roi se tham
Nua manh tinh trao tron nho nghe em...