Mưa giận gió giông mãi ngủ vùi
Bão mong nhớ lại gọi : mưa ơi
Mây không chịu đến xoa lòng tới
Thổn thức gió bay, tận cuối trời
Nắng của Hạ này, sao chói chang
Rừng im phăng phắc, dỗi trên ngàn
Khô hanh, vàng vọt, màu héo úa
Đất nứt ra rồi bởi nắng sang
Ngày xưa vốn dĩ mưa không giận
Chỉ hiềm giông bão phá tan hoang
Đổ thừa mưa xuống dâng thêm lũ
Mưa khóc vì đời quá trái ngang
Rơi rớt mưa ơi, giọt não nề
Buồn miệng thế gian lắm bộn bề
Hạt mưa nước mắt sầu nhân thế
Hạt rũ cõi lòng những lê thê.
Comments