Trong bóng đêm mờ ảo sực nức mùi hương, hắn cảm nhận rất rõ những đường nét tình yêu đang di chuyển trên cơ thể hắn. Đầu lưỡi của Trường đi dịu dàng từ cổ, xuống ngực hắn. Rồi hắn cảm thấy nhột, rồi rạo rực. Một luồng sinh khí vô hình nào đó được truyền tới cơ thể hắn. Hắn khẽ rên lên trong sung sướng, đê mê.
Cứ thế Trường làm cho cảm giác đê mê đó của hắn kéo dài tưởng chừng như không dứt. Rồi Trường dừng lại ở khu trung tâm trên cơ thể hắn. Lưỡi và tay của Trường đã làm cho của quí ngàn đời của tạo hóa ban tặng cho hắn căng cứng, chỉ trực trào ra nơi trần gian một luồng sinh khí tinh túy màu trắng đục mà hắn phải tích cóp hơn hai mươi năm trời. Hắn cũng nghe rõ trong đêm yên ả, tịch mịch những tiếng thở dồn dập của Trường như tràn đầy sinh khí. Chợt Trường dừng lại nói:
- Anh muốn…
Hắn hiểu ý muốn của Trường. Hắn bắt đầu cảm thấy hơi sợ. Hắn nói giọng run run:
- Em… em… Không…em sợ.
Hiểu rõ nỗi băn khoăn và sợ hãi của hắn, Trường với tay lên bàn lấy một bao nhỏ màu đỏ và nói:
- Anh có cái này rồi. Phải an toàn chứ em. Mình phải bảo vệ cho nhau.
- Nhưng em. Em chưa làm bao giờ anh yêu.
- Không sao. Chiều anh nhé cưng!?
Thoáng chút bối rối và do dự, hắn gật đầu đồng ý.
Rồi Trường đưa cho hắn bao nhỏ ấy, bảo hắn:
- Em bóc giúp anh. Nhớ là phải cẩn thận không được làm rách nhé em.
Trong bóng đêm dịu dàng, mờ tỏ, hắn nhìn thấy tấm thân cường tráng của Trường hắt lên tường và bắt đầu những nhịp điệu của tình yêu. Lúc dịu dàng, lúc mạnh mẽ. Hắn chưa bao giờ được tận hưởng một cảm giác lạ nhường ấy. Hắn khẽ rung mình. Rồi hắn nhắm hờ mắt để lại tiếp tục tận hưởng những cảm giác cực khoái của cơn sóng tình đang ru vỗ hắn và Trường.
Hắn nghẽ rõ trong đêm thâu tiếng của hai con tim đang hòa làm một để tạo nên một giai điệu tình yêu đắm say. Hai thân thể đang tỏa hương vào đêm. Rồi đến một lúc hắn thấy cả hai cơ thể như tan vào nhau trong bọt nước tinh túy của đời ban tặng.
Trường cứ để người trần vuốt ve, ôm và hôn hắn ngọt ngào như phút ban đầu. Trong hơi thở vẫn còn gấp gáp như người vừa làm việc quá sức Trường nói:
- Anh đang hạnh phúc vô cùng em yêu. Còn em?
Thay vì lời nói, hắn chủ động hôn lại Trường. Một nụ hôn đằm thắm.
Rồi cứ thế hai cơ thể trần truồng quấn riết lấy nhau, đưa nhau vào giấc ngủ ngon. Một đêm ngập tràn hương tình yêu. Một đêm có nhiều giấc mơ đẹp tràn về!
Một tiếng: Bịch. Nặng nề nện xuống đất kéo hắn khói dòng suy tưởng. Hắn thấy nóng bừng mặt. Người tập tạ nhìn hắn và nói:
- Nghĩ gì mà thần người ra thế chú em? Đang nhớ ai à?
- Em… em… em đang nhớ… - Hắn trả lời.
Tiếng rao của bà bán xôi sáng làm cho cuộc nói chuyện giữa hắn và người tập tạ ngắt quãng. Một ngày cô đơn nữa lại đến. Ngày thứ tư trôi đi trong cảm xúc nhiều xáo trộn!
Comments