Skip to main content

Tình chỉ một đêm...

Tôi đã sang bên kia cái dốc của cuộc đời hơn một năm. Trong cái thế giới này tình một đêm chắc có lẽ là chuyện thường tình của mọi người!?

Nhưng hôm nay giật mình tôi tự hỏi mình đã từng là người tình một đêm của bao nhiêu người? Có lẽ con số phải đến gần 50, song hơn hay kém con số ấy thì tôi không chắc!!! Nhưng tại sao lại như thế!?

Tôi bắt đầu đi tìm nguyên do:

Có thể là bởi vì tôi không bao giờ làm cho họ thỏa mãn đến tận cùng cái thú đời mà họ đang muốn có trong đêm.

Có thể là bởi vì giữa tôi và họ không có tình yêu.

Có thể là bởi vì chính tôi không muốn tiếp tục cái điều mà đôi khi bản ngã kêu tôi làm.

Người đàn ông ngủ chung giường với tôi không ít.

Có thể chỉ là người ngủ bên cạnh với một chiếc chăn đơn riêng lẻ và có thể là người tình một đêm, nhưng người ôm tôi và để tôi gối lên bờ vai khi ngủ, khẽ hôn tôi khi thức dậy, chỉ đếm trên đầu ngón tay.

Những người đến với tôi có thể chỉ đơn giản vì chúng tôi lúc đó đang có chung một mối đồng cảm, có thể vì cả hai đều đang quá cô đơn.

Những người đến với tôi Vì họ bị tôi hấp dẫn!? Chưa chắc bởi tôi không đẹp - tôi rất đỗi bình thường. Họ đến với tôi vì tôi có duyên, cái chất đàn ông trong người tôi chiếm đa số!? Chắc có lẽ là vậy...


Một vài người là vì yêu tôi, một vài số khác là vì sự tò mò, phần còn lại là vì sự hấp dẫn của lạ.

Và những người đàn ông cứ đến...rồi đi...

Những người tôi yêu có nhiều khi tôi chưa chạm môi đến một lần.

Những người tình bản năng để lại cho tôi sự trống rỗng, đắng và cô đơn tột cùng.

Tôi thường nằm cuộn tròn trong vòng tay người tôi yêu để có được cái cảm giác chở che, bé nhỏ. Đôi lúc chỉ để ngủ một giấc tròn bên người.

Và tôi thường ngồi bệt dưới sàn, tựa lưng vào thành giường, khoác trên người tấm khăn, mệt mỏi và hút thuốc trong khi người tình của tôi đang ngủ ngon lành.

Những người tôi yêu và yêu tôi không đến cái đích cuối cùng.

Những người tình chỉ ở lại bên tôi một đêm và biến mất.

Những người đàn ông ngủ chung giường thì mãi mãi chỉ là những người vô cảm ngủ chung trên một chiếc giường không có chữ "tình".

Và họ cứ đến rồi đi.....không nuối tiếc, không mong chờ, không hy vọng và cũng chẳng có cả đưa tang.

Nhiều lúc nước mắt tôi rơi trong đêm vắng. Tôi tự hỏi rằng: Thế giới này có hay không có tình yêu!?

Một đêm sẽ mãi mãi là một đêm!

Không! Tôi cần tình yêu!

Tôi cần tình yêu thật sự!

Mong mọi người hãy giúp dùm tôi!

Comments

Popular posts from this blog

Tiếng chàng hiu

Chiều hôm nay một tiếng chàng hiu buồn Rớt xuống lòng ta vũng bùn nước đọng Vài gợn nhỏ lăn tăn dấu sóng Lim dim khép lại hững hờ Tiếng chàng hiu buồn như giữa cơn mơ Có đó chợt liền không đó Cả tiếng dế lẻ loi trong vệ cỏ Cũng mơ hồ ngắt quãng chờ mong Bùn trăm năm đã đóng cặn đáy lòng Ta nói ta cười mà ta không biết Đời giỏi thật những say mê hơn thiệt Ta một mình, một nửa... nơi nao?

Trai đẹp Á - Âu

[ [

Anh đi

Sao anh lại đi hôm nay Chưa Đông mà đã cắt lòng, lạ chưa? Anh không đến tự ngày xưa Anh đi chọn buổi cơn mưa cận kề Trời buồn chớp giật lê thê Thu còn mê mãi sao về hỡi Đông… Anh về anh có buồn không Khi không có chút nắng hồng tiễn chân Khoảng xa, cứ cách xa dần Mấy sông, mấy núi, mấy đèo dần xa… Em xin làm hạt mưa sa Thấm trên vai áo theo anh về cùng!