Skip to main content

THƠ VÀ ĐÊM.



Ta muốn ôm trăng gầy cho đỡ lạnh
Trong cơn say tìm giấc ngủ quên đời
Trải thơ tình thay chiếu gối ai ơi
Tìm hơi ấm gởi thân vào đêm tối.

Đêm vi vu hàng cây buồn gió thổi
Thả hồn mơ ngỡ tiếng hát bên đời
Nhịp sương buồn ru giấc ngủ à ơi
Nhưng lại sợ vần thơ hoài đi lạc

Lủ côn trùng bên tai hòa tiếng nhạc
Mượn chung trà, vay nét chữ làm thơ
Để lòng ta đỡ lạnh dưới sương mờ
Người xưa hỡi ta đang chờ xướng hoạ...

Tiếng thơ ta nức nở buồn vất vả
Con chữ buồn góp nhặt cả trời đêm
Mong vần thơ cứ ru tiêng ru mềm
Đừng khóc nấc trong đoạn trường uẩn khúc.

Ta mến thơ bởi lời khơi trong đục
Chút mơ hồ và những khúc liêu trai
Tình thi nhân.. diện kiến khách trang đài
Cho lòng thấy lại hình hài xưa củ.

Bởi mến thơ nên lòng này chưa ngủ
cứ mơ hồ ru mãi giấc đêm nay
Nhưng sao nay đêm cứ mãi đêm dài
Hồn mãi vọng...ngày mai trời lại sáng .

Comments

Popular posts from this blog

Tiếng chàng hiu

Chiều hôm nay một tiếng chàng hiu buồn Rớt xuống lòng ta vũng bùn nước đọng Vài gợn nhỏ lăn tăn dấu sóng Lim dim khép lại hững hờ Tiếng chàng hiu buồn như giữa cơn mơ Có đó chợt liền không đó Cả tiếng dế lẻ loi trong vệ cỏ Cũng mơ hồ ngắt quãng chờ mong Bùn trăm năm đã đóng cặn đáy lòng Ta nói ta cười mà ta không biết Đời giỏi thật những say mê hơn thiệt Ta một mình, một nửa... nơi nao?

Trai đẹp Á - Âu

[ [

Anh đi

Sao anh lại đi hôm nay Chưa Đông mà đã cắt lòng, lạ chưa? Anh không đến tự ngày xưa Anh đi chọn buổi cơn mưa cận kề Trời buồn chớp giật lê thê Thu còn mê mãi sao về hỡi Đông… Anh về anh có buồn không Khi không có chút nắng hồng tiễn chân Khoảng xa, cứ cách xa dần Mấy sông, mấy núi, mấy đèo dần xa… Em xin làm hạt mưa sa Thấm trên vai áo theo anh về cùng!