Skip to main content

Sức mạnh của lời nói!

Một bầy ếch đi dạo trong rừng và có 2 con bị rơi xuống một hố sâu. Tất cả con ếch còn lại trong bầy đều bu quanh miệng hố tìm cách để kéo chúng lên.

Nhưng thấy cái hố quá sâu, cả bầy liền nói với 2 con ếch rằng chúng chỉ có nước chết thôi. Hai con ếch bỏ ngoài tai những lời bình luận đó và cố hết sức nhảy lên khỏi hố. Những con ếch kia lại nói với chúng đừng cố phí sức, rằng chúng chỉ có nước chết thôi.

Sau một hồi cố gắng quyết liệt, một con ếch bên dưới nghe theo những gì cả bầy nói. Nó bỏ cuộc và ngã lăn ra chết trong sự tuyệt vọng. Con ếch còn lại vẫn tiếp tục cố gắng nhảy. Một lần nữa cả bầy xúm lại và thét lên khuyên nó hãy thôi.

Nó càng nhảy mạnh hơn nữa. Cuối cùng thì nó nhảy được tới bờ. Cả bầy vây quanh và hỏi nó: “Anh không nghe chúng tôi nói gì sao?”. Con ếch bảo nó bị nặng tai. Nó tưởng cả bầy ếch đã động viên nó suốt khoảng thời gian vừa qua.

Có một sức mạnh sống và chết nơi miệng lưỡi chúng ta. Một lời động viên khích lệ cho người đang bế tắc có thể vực người ấy dậy và giúp anh ta vượt qua khó khăn. Nhưng cũng lời nói đó có thể giết chết một người trong cơn tuyệt vọng. Do đó, hãy cẩn thận với những gì chúng ta nói ra.

Bất kỳ người nào cũng có thể nói những lời hủy diệt để cướp đi tinh thần của những người đang ở trong hoàn cảnh khốn khó, nên quý báu thay cho những ai dành thì giờ để động viên và khích lệ người khác!

Comments

Popular posts from this blog

Tiếng chàng hiu

Chiều hôm nay một tiếng chàng hiu buồn Rớt xuống lòng ta vũng bùn nước đọng Vài gợn nhỏ lăn tăn dấu sóng Lim dim khép lại hững hờ Tiếng chàng hiu buồn như giữa cơn mơ Có đó chợt liền không đó Cả tiếng dế lẻ loi trong vệ cỏ Cũng mơ hồ ngắt quãng chờ mong Bùn trăm năm đã đóng cặn đáy lòng Ta nói ta cười mà ta không biết Đời giỏi thật những say mê hơn thiệt Ta một mình, một nửa... nơi nao?

Trai đẹp Á - Âu

[ [

Anh đi

Sao anh lại đi hôm nay Chưa Đông mà đã cắt lòng, lạ chưa? Anh không đến tự ngày xưa Anh đi chọn buổi cơn mưa cận kề Trời buồn chớp giật lê thê Thu còn mê mãi sao về hỡi Đông… Anh về anh có buồn không Khi không có chút nắng hồng tiễn chân Khoảng xa, cứ cách xa dần Mấy sông, mấy núi, mấy đèo dần xa… Em xin làm hạt mưa sa Thấm trên vai áo theo anh về cùng!