Skip to main content

Nỗi niềm "tình trai"


- “Yêu! Đó là thứ tôi cay đắng nhất", Dũng nói. "Ai đã từng thất bại trong tình yêu sẽ thấu hiểu điều này", tôi nói. Dũng lắc đầu "Chưa hẳn đâu. Thất bại rồi sẽ có thành công nhưng với tôi thì khác. Đó là thứ tình luẩn quẩn, vô vọng - Tình trai mà".

Sao lại "tình trai"? Anh là người có vóc dáng cường tráng với lối nói chuyện nhiệt thành cơ mà. Chẳng phải anh đã từng là thành viên của một câu lạc bộ người mẫu đó sao? Tuy hồi đó, người mẫu nam chưa có nhiều đất diễn như bây giờ nhưng trên sân khấu anh chẳng phải là những "người hùng" làm tôn thêm vẻ đẹp của các đồng nghiệp nữ là gì. Tại sao một người từng làm mẫu cho phái mạnh tưởng sẽ là một đấng nam nhi hoàn hảo, là mơ ước của nhiều cô gái nay bỗng thốt mình không phải là đàn ông theo nghĩa đích thực? Không được sống, được hưởng hạnh phúc ngọt ngào của tình yêu nam nữ có phải lỗi tại anh.

Anh khẳng định mình không ăn chơi, không đua đòi, không chạy theo lối sống thác loạn. Anh đã gồng mình chống chọi với các biểu hiện bất thường trong con người mình. Anh muốn mình là người bình thường như bao người đàn ông khác. Nghĩa là cũng có vợ, có con. Anh mong chờ mình được hưởng hạnh phúc lứa đôi như trăm vạn người đàn ông khác. Nhưng anh đã không chống lại được tạo hóa. Anh đã chạy theo khuynh hướng bất thường của mình.

Kết quả của những cuộc tình với người đồng giới đã cho anh cái gì? Đó là sự cay đắng, là nỗi ê chề. Bây giờ thì khác rồi, sau những trải nghiệm đau đớn đó, anh đã biết dừng lại, biết cái đích đến của mình. Và cao cả hơn, anh đã và đang giúp những người đồng giới hướng đến một cuộc sống tốt đẹp.

Anh không ngại ngần thổ lộ những cuộc tình ngang trái của mình. Anh muốn mọi người qua đó sẽ cảm thông hơn, còn với những người đồng cảnh ngộ thì cũng nhìn vào đó để soi mình. Nhìn thất bại của người khác để thức tỉnh mình, đó cũng là một việc tốt chứ sao. Thượng đế đã không sinh anh ra tròn trịa như 95% dân số của Người. Không chỉ anh mà còn những người khác nằm trong con số còn lại 5% ác nghiệt kia. Anh không trách cha, trách mẹ. Họ không có lỗi. 7 người anh chị em của anh ai cũng trọn vẹn. Anh thương mẹ, anh ước gì mẹ còn sống để anh được thú nhận với mẹ tất cả. Anh muốn nói rõ lý do tại sao cứ mỗi lần nhắc đến việc lấy vợ, anh lại né tránh. Mẹ anh đã ra đi khi còn mơ hồ về những bất thường của con trai mình. Anh tin rằng mẹ cũng biết một phần nhưng do đau khổ, do thương con mà bà không dám gọi tên thật nó ra.

Anh gọi những chàng trai người yêu của mình là "những dòng sông nhỏ". "Dòng sông nhỏ" đầu tiên mà anh chỉ tận người, gọi tận tên cho tôi thấy là một chàng trai khá mập mạp. "Gặp, rồi thích, rồi cặp với nhau sau mới phát hiện người ta cũng là "bà" như mình", anh nói nhẹ bẫng. "Đấy là "dòng sông nhỏ" thứ bao nhiêu của anh?", tôi hỏi. "Không phải thứ nhất", nói rồi anh mơ màng nhớ lại "mối tình" đầu tiên. Đó là một chàng vận động viên cực đẹp trai, cậu này hội đủ những phẩm chất của một trang nam tử. Không chỉ có vóc dáng thể thao, danh hiệu kiện tướng của cậu ta càng tôn thêm vẻ nam tính. Phàm với những người đàn ông nửa mùa như anh thì đấy là một sức hút ghê gớm. Thế là theo đuổi. Nếu cứ lộ nguyên hình mình là ai, chàng vận động viên này sẽ "chạy mất dép". Thế nên anh mới dùng cái chiêu chỉ dành cho những người đàn ông với nhau. Đàn ông ai chả thích nhậu nhẹt, trong những cuộc nhậu đó cái tình bằng hữu rất nhanh chóng được kết giao. Khi đã chín muồi, nghĩa là đã thân lắm rồi, đã quý lắm rồi anh mới thổ lộ. Lúc này không có sự tháo chạy mà là sự cảm thông. Từ cảm thông đến chia sẻ không xa nhau là mấy, anh được đáp lại.

"Được bao lâu thì xảy ra cảnh "dòng sông ly biệt" hả anh?", tôi hỏi. "Nhanh lắm, cậu ấy bừng tỉnh trước. Cậu ấy còn danh tiếng, còn tương lai nữa chứ". Nói rồi anh liệt kê ra hàng loạt những cuộc tình kiểu này. Anh gặp họ ở đâu ư? Tại một quán cà phê gần Bờ Hồ. Nhìn thấy thích, anh lại ngồi cùng bàn, cùng uống cà phê và lúc đứng lên thì tranh trả tiền. Tự dưng có thêm một người bạn ga lăng như thế ai chả thích. Đó là thành công bước đầu, còn tiếp theo sẽ là các cuộc chén tạc, chén thù. Là thông cảm, là chia sẻ và là... yêu. Nhưng tất cả những cuộc tình này đều chóng vánh. Kẻ bỏ anh ra đi, người anh bỏ. Một cuộc tình kết thúc là điểm bắt đầu một cuộc tình mới.

Anh mải miết trong cuộc chinh phục những người đồng giới, nếm đủ các cảm giác của kẻ chiến thắng cũng như chiến bại. Thế đấy, nó nhợt nhạt, nó cẩu thả và nó nhanh chóng. Nếu vậy thì có gì gọi là cay đắng đâu. Nhưng đâu chỉ đơn giản như vậy.

Qua một người bạn của anh, tôi được biết đã có lúc anh phát điên lên. Anh lăn lộn ra đường, những chiếc xe ôtô phanh kít lại. Tiếng phanh xe nghe như xé lỗ tai, những đôi mắt tò mò nhìn ngó. Vì sao anh lại "điên" đến mức ấy? Vì yêu. Vì cái thứ tình trai trái ngang của anh. Những cuộc tình trước anh không có nhiều lắm sự si mê. Còn chàng thanh niên quê Hà Tây mới ra Hà Nội kiếm sống này thì khác. Anh mê mệt, anh điên cuồng chạy theo. "Đã có lúc anh tuyệt vọng, có lúc muốn chết đi được chỉ vì quá yêu". Nói xong, đôi mắt đang rơm rớm của anh bỗng như lơ đãng chìm vào nơi xa xôi nào đó. Miền ký ức bị đánh thức dậy. Anh nhớ đến khuôn mặt, đến vóc dáng, đến những điểm "đáng yêu" của chàng trai này và không ngại ngần chia sẻ với tôi.

Qua cách tả của anh thì đó là một anh chàng rất đẹp trai. Bề ngoài cậu ta thuộc tuýp người anh thích. "Anh yêu nó lắm. Vì yêu nhiều nên cũng khổ nhiều". Giải thích về điều này anh cho tôi biết, người đồng tính vốn dĩ đã rất khó tìm người yêu thật sự nên khi yêu được rồi thì họ giữ chặt người đó. Để giữ được người yêu, họ làm đủ thứ cho anh ta. Vật chất là thứ vũ khí đắc lực để duy trì và kéo dài cuộc tình đó. Việc này cũng dễ hiểu thôi bởi chẳng có người đàn ông nào lại chấp nhận đi yêu kẻ đồng giới với mình. Một việc trái với lẽ tự nhiên và nhu cầu tự thân của anh ta. Sự hy sinh nào cũng có giá của nó, được đáp ứng về vật chất là đương nhiên. Thế là anh lao vào kiếm tiền để cung phụng người mình yêu.

Người yêu của anh vốn là dân quê lên thành phố kiếm sống nên ban đầu cũng bị choáng ngợp vì vật chất. Anh ta đáp lại tình cảm của anh rất nồng nhiệt. Thói thường, kẻ được cung phụng một cách thái quá thường sinh ra kiêu căng, đỏng đảnh. Chàng trai trẻ này là một điển hình. "Đã đập 3 đồng hồ "xịn" anh tặng trước mặt anh. Hai lần nó vứt dây xích bạc xuống hồ Hoàn Kiếm", đấy là những ví dụ anh kể về thói đỏng đảnh của anh chàng này.

"5 lần Thúy Kiều, Kim Trọng tái hồi", đó là cách anh nói về những lần hợp, rồi tan của mối tình này. Mỗi lần cậu ta bỏ đi, anh như kẻ mộng du. Có khi anh lang thang suốt đêm, hứng cái lạnh tê tái để cố quên cậu ta đi. Khi đã nguôi ngoai rồi thì cậu ta lại xuất hiện. Anh như kẻ khát đã cố ghìm cơn khát xuống nay bỗng gặp dòng nước ngọt. Nhưng rồi cậu ta lại ra đi. Anh lại như kẻ điên, anh về quê cậu ta chỉ với mục đích duy nhất cho đỡ nhớ. Bố mẹ, rồi họ hàng của cậu ta đến nhìn anh như vật thể lạ. Anh biết mình lạ lẫm với họ, mình là kẻ quái dị trong mắt họ. Anh tự nhủ mình phải vượt sự cám dỗ ma quỷ của thứ tình yêu này. Lần anh quằn quại giữa đường trước dòng xe ngược xuôi coi như đoạn kết của cuộc tình này. Một cuộc tình đầy ngang trái và đau khổ kéo dài 2 năm.

Nhận thức được sự thái quá của mình, khi tỉnh táo, anh quyết tâm đè nén cái cảm xúc bất thường xuống. Anh tự nhận mình bị trời đày, những người đàn ông nào gặp anh là kẻ bất hạnh. Gần 40 tuổi, anh mới nhận ra hồi trẻ mình đã quá u mê, đã chạy theo thứ hạnh phúc ảo để rồi phải trả giá quá đắt. "Lấy kinh nghiệm từ bản thân, nếu không kiềm chế được mình khi yêu quá, người đồng tính có khi trở thành những kẻ tội phạm vô cùng tàn ác". Một chút im lặng anh nói tiếp: "Anh xác định sẽ sống một mình suốt đời, lấy cháu làm con".

Nói đến đây, anh vui vẻ, hoạt bát hẳn lên. Anh bảo rằng hồi 17 tuổi suýt lấy vợ. Đó là một cô gái hơn anh 3 tuổi sống ở quê. Hồi đó, anh về quê, gia đình anh bảo lấy vợ, sống ở quê vài năm rồi lên Hà Nội cũng tốt. Mẹ anh đã sang nhà cô gái dạm hỏi nhưng bố mẹ cô gái bảo phải đợi. Một chút tự ái của người thành phố khiến mẹ anh bỏ về. Thế là lỡ một lần lên xe hoa. Nhắc lại người cũ, anh không khỏi ngậm ngùi: "Đời cô ấy cũng khổ. Ngoài 30 tuổi mới lấy chồng. Chồng cô là một người góa vợ, nát rượu. Trước khi ăn hỏi một ngày, cô ấy đến gặp anh xin được nối lại". 15 năm chứ không phải 15 ngày, anh đã không đồng ý. "Nếu đồng ý chắc bây giờ số phận anh đã khác", tôi nói. Anh lắc đầu: "Lúc đó anh đã biết sự bất thường của mình rồi".

Anh còn kể cho tôi nghe những mối tình với các cô gái khác nữa. Anh bảo đó là thời điểm anh chưa biết rõ về bản thân mình chứ không phải là những cuộc thử nghiệm. Anh chưa từng và không muốn đem các cô gái này ra làm vật thử nghiệm để biết giới tính thật của mình. Với những cô gái đầu tiên, anh cũng có cảm giác yêu thương của tình yêu nam nữ. Anh chỉ thật sự nhận ra khi mà những xúc cảm với bạn gái sau này gần như không còn nữa. Có lần, anh đèo bạn gái đi chơi nhưng lại tìm đến nhà người bạn trai. Dần dần, anh nhận thấy rõ mình có khuynh hướng thích tìm đến bạn trai hơn. Sau này, có cô hình như cũng nhận thấy sự bất thường của anh. Họ không dám nói ra sự thật song cũng tìm cách xa lánh anh. Chấm dứt những cuộc tình với các cô gái, anh lao vào thứ "tình trai" mà anh đau đớn kể ra ở trên.

Trước khi gặp Dũng, tôi cũng đôi lần tiếp xúc với dân "gay". Đó là những đêm tôi cùng bạn đồng nghiệp "mò mẫm" ở hồ Thiền Quang, Bờ Hồ, vườn hoa Hàng Đậu để tìm hiểu về thế giới của dân đồng tính. Hay những lần chúng tôi chẳng ngại ngần tăng ga chạy theo một anh chàng đi giày nhọn gót, đeo toòng teng, mặc đồ lót phụ nữ để nhìn cho rõ mặt kẻ lập dị trên đường phố. Trực tiếp rồi gián tiếp, tôi tự cho mình đã có một vốn kiến thức kha khá về thế giới này.

Thế nhưng, khi gặp Dũng cũng như những người bạn của anh trong Câu lạc bộ Hải Đăng, tôi mới nhận thấy mình đã ngộ nhận. Bên cạnh những kẻ thích đua đòi, thích sống lập dị còn những người như Dũng. Họ muốn là người bình thường lắm chứ, cùng có ước mong được hưởng hạnh phúc gia đình. Tạo hóa bất công với họ. Sống lành mạnh đang là cái đích của Dũng và những người bạn trong Câu lạc bộ Hải Đăng hướng tới. Và hơn thế, hàng đêm, họ đến các tụ điểm người đồng tính để giúp họ hiểu ra điều này...


Exchange "boys love"

"Love! That is what I most bitterly, "Dung said." Who has ever failed in love will understand this, "I said. Dung shook his head" Not really where. Then defeat will be a success, but for me it is different. That love is something vicious, futile - Love that boy. "

Why "boys love"? He is a muscular physique with the way that talk of passion. Did not he have been a member of a club that form stars? But back then, male models do not have as much land now held on the stage but he is not the "hero" to respect the beauty of the female coworkers is. Why would a man who modeled for men's ideal man would be a perfect God, is the dream of many girls now is not suddenly quit his men the real sense? Not to live, be happy your sweet love between men and women are his fault.

He said his players do not eat, not the Joneses, not to follow the lifestyle aberration. He was fighting with his gong abnormal in its people. He wanted to be a normal person like any other man. That is also married and had children. He would expect her to be as happy couple hundred thousand other men. But he was not against the Creator. He has run her unusual trends.

The results of the men who have sex with him for something? It is bitter, is that tables of tea. Now it is different then, after that painful experience, he said stop, knowing their destination. And greater than he has been helping people with men towards a good life.

He did not hesitate revealed the love of his left cross. He would want people across more sympathetic, while those who ally with it also inspired her to look at it. Looking at the failure of others to awaken her, there is also a good job but why. God was not born out round him like 95% of the population of people. Not just him but also others in the remaining 5% of the other wicked. He is not the father or the mother. They are not to blame. Seven of his brothers and sisters who are also full. I loved her, he wished his mother were alive to mother confessed to everything. He wanted it clear why every mention was married, he avoided. His mother was gone when vague about his son's extraordinary. He believes that a mother but also by suffering, by the injured child but she did not dare call it a real name.

He called the young man who loved his "small streams". "Small River" that he just take the first person, full name known to me is a pretty stout guy. "Meet, then love, then the pair together after they also discovered that" she "like her," he said with light. "This is the" small river "How many things of him," I asked. "Not the first," he said, then recalled musing "love" first. That guy is a very handsome athlete, he meets the qualities of a male site death. Not only sports body, the title of Grandmaster and respect him more masculine look. With the ordinary man as his half-season, this is a tremendous attraction. So pursue. If the original image to reveal who he is, he will be athletes' running shoes lose. " So he used the new promotion is only for men with each other. Men who like to drink spring, during the feasts that the friendship was quickly forged. When ripe, that is already very close, then, did you really new and he says. At this point there is no retreat but sympathy. From compassion to share a few not far apart, his being.

"How long is it happening scene" unique talent "he eh?" I asked. "Quick, before his awakening. He also reputation, and future, too." He said then listed a series of love this style. He met them in the head? At a cafe near the lake. Like to see, he sat at table, with coffee and stood up at the competition pays. Automatically stops have a friend like that who station ball like lentils. It was successful initially, but next year will be carved out of the cup, cup of revenge. As understanding, sharing and ... love. But all this love are staggering. Who put him away, his brother away. Ending an affair is starting a new situation.

He absorbed in the conquest of the world, tasting all the feel of the victors as well as defeat. Yeah, it's pale, it's fast and it's sloppy. If so, what's called Where bitterness. But where only so simple.

Through a friend of his, I knew there was mad at him. He confused the road, the car brake kits again. Language brake sounds like torn ears, eyes looking curious look. Why are you mad enough to him? Because of love. Since the first love of his horizontal left him. The first love I do not have much of ignorance. But the young man a new home in Ha Tay to Ha Noi this living is different. British lethargy, he frantically chasing. "There were times I despair, sometimes want to die just because the love is." Finished talking, the eyes are straw straw as he suddenly fell into place vaguely distant somehow. Domain memories woken up. He remembered the face, to shape, to the point "darling" of this guy and not afraid to share with me.

Through the way he describes it is a very handsome guy. Ostensibly he was the type of person I like. "I love it too. So much love so much suffering as well." Explaining this he said to me, gay people were inherently difficult to find true love when love should be then they hold them. To keep the love, they do everything for him. Material is powerful weapons and maintaining a love that lasts. This is understandable only by such a man to accept men who went with his love. A contrary to the nature and needs of his own body. What sacrifice has its price, the material response is natural. So he embarked on providing money to serve the one you love.

Solis's capital is home to the city as a living should initially overwhelmed because the material. He responded to his feelings very warm. Trendy, who is also serving an excessively arrogant often born, crucified. This is a young man typical. "It beats the clock 3" genuine "before he donated his face. Two times silver chain throw it down the Hoan Kiem Lake," this is the example he tells of the habits crucified this guy.

"5 times Thuy Kieu, Kim Trong at the meeting," which is how he talks about those times where, then melting of this relationship. Every time he leaves, I like guys dream. Sometimes he wanders through the night, icy numbness inspired to try to forget him go. When outsiders then he reappears. He was struggling to keep as who thirsty thirst down suddenly now having fresh water. But then he went back out. Did you guys like crazy, I return home with him only for support purposes only memory. Parents, and relatives of the boy to see me as strange objects. I know its strange to them, who they are monstrous in their eyes. He said to myself I must overcome the temptation of the devil kind of love this. He was writhing in front halfway down the car back as the ending of this love. A love filled with pain across the left and lasted 2 years.

Aware of his excesses, when awake, he determined to suppress the abnormal feeling down. He himself was on the rise, the man who met him was unfortunate. Nearly 40 years of age, he realized his back was too young silly, happy things have been run under virtual then pay the hefty price. "Retrieved from the experience itself, without losing control when love too, when gay people have become criminals extremely cruel." A little silence he said: "I determined to live life alone, you do get me."

Speaking here, he cheerful, vivacious up completely. He said that getting married almost 17 years back. It is a 3-year-old girls than he lived in the countryside. Back then, his home, his family told to get married and live in the countryside a few years ago over Hanoi as well. His mother asked thorn to her home but her parents told to wait. A bit of city pride that his mother put on. That is missed once on the float. Recalling the old, he is not out of pity "her life is suffering. Apart from age 30 to marry. Her husband is a widower, crushed alcohol. Before you eat ask one day, she went to see him get resumed. " 15 years rather than 15 days, he did not agree. "If you agree sure now he has another destiny," I said. He shook his head: "At that time he knew of her unusual then."

He also told me that love with another girl. He told me that time is not clear about myself rather than trials. I've never not wanted to bring these girls into animal testing to know their true gender. With the first girl, he also loves the feeling of love between men and women. He truly realized only when these feelings with your girlfriend then almost disappeared. There are times, he passes his girlfriend to go home but find a boyfriend. Gradually, he found his clearly tend to prefer to find a boyfriend over. Later, she appears to have also noticed an abnormality of him. They dare not tell the truth but also sought to alienate him. Termination of the love with the girls, working on his first "boys love" that his pain as above.

Dung met before, I was sometimes in contact with people "gay." That same night my colleagues "open stumble" at Thien Quang Lake, Lake Shore, Leading the garden to learn about the world of gay people. Or was not afraid to raise our station run by a guy wearing pointed heels, wearing teng gad, underwear for women to look clearly eccentric in the street. Directly and indirectly, for my self I had a decent knowledge about the world.

However, when met Dung as well as his friends in the Lighthouse Club, I recently noticed that I did misunderstand. Besides those who like the Joneses, like living longer eccentric people like Dung. They want a normal person employed, with a desire to enjoy family happiness. Creator unfair to them. Healthy living is the destination of Dung and his friends in club towards Lighthouse. And so on, every night, take them to the gay venues to help them understand this ...

Comments

Popular posts from this blog

Tiếng chàng hiu

Chiều hôm nay một tiếng chàng hiu buồn Rớt xuống lòng ta vũng bùn nước đọng Vài gợn nhỏ lăn tăn dấu sóng Lim dim khép lại hững hờ Tiếng chàng hiu buồn như giữa cơn mơ Có đó chợt liền không đó Cả tiếng dế lẻ loi trong vệ cỏ Cũng mơ hồ ngắt quãng chờ mong Bùn trăm năm đã đóng cặn đáy lòng Ta nói ta cười mà ta không biết Đời giỏi thật những say mê hơn thiệt Ta một mình, một nửa... nơi nao?

Trai đẹp Á - Âu

[ [

Anh đi

Sao anh lại đi hôm nay Chưa Đông mà đã cắt lòng, lạ chưa? Anh không đến tự ngày xưa Anh đi chọn buổi cơn mưa cận kề Trời buồn chớp giật lê thê Thu còn mê mãi sao về hỡi Đông… Anh về anh có buồn không Khi không có chút nắng hồng tiễn chân Khoảng xa, cứ cách xa dần Mấy sông, mấy núi, mấy đèo dần xa… Em xin làm hạt mưa sa Thấm trên vai áo theo anh về cùng!