Skip to main content

không thể

Em không thể kìm hãm những khát khao
Phút gặp Anh, hồn Em như bay bổng
Em muốn được đắm chìm trong hạnh phúc
Vòng tay Anh và hơi ấm của Anh...

...Hãy cho Em những trái chín đầu cành
Những nụ hôn,những tình thương dào dạt...

Comments

Popular posts from this blog

Nửa đêm về sáng

Bảo vô cảm chắc gì vô cảm được Nói vô tình chưa hẳn đã vô tâm Anh hiểu nỗi đau em Em biết nỗi buồn anh... Mà lạ chưa Không ai muốn thừa nhận Rằng: Anh hiểu nỗi đau Em biết nỗi buồn... Hóa ra Mình không bằng cây cỏ Nắng mưa chúng còn biết đan cành, úp lá che nhau!

Trai đẹp Á - Âu

[ [

Nắng lên rực rỡ (4)

Cùng lúc ấy ở căn gác cũ, người đàn ông bên chiếc radio đã ra khỏi chiếc bàn bằng gỗ sồi để tiến về phía ban công. Chiếc radio vẫn phát những chương trình quảng cáo nghe xèn xẹt. Hình như câu trả lời cuối cùng của chuyên gia tâm lý Thăng Bình cũng đã tác động không ít tới anh. Anh dựa lưng vào khung cửa sổ rồi ném một cái nhìn đau đớn vào đêm, vào khoảng không gian dài rộng phía trước mà anh tin ở đó Thăng Bình đang tồn tại. Anh khóc. Anh thét lên. Đêm rùng mình trước thứ âm thanh như cắt vào da thịt bởi những nhát dao sắc lạnh “Tại sao? Tại sao em không thể tha thứ cho anh như những gì em nói chứ? Tại sao...” . Rồi anh ngồi thụp xuống. Không gian đêm buồn như muốn chảy ra thành những giọt nước mắt bởi một âm thanh rất nhẹ và khá liên tục như rên rỉ vào đêm “Anh xin lỗi, xin lỗi, Tuấn chỉ là một phút sai lầm của anh thôi”. Nước mắt đẫm trên gương mặt như đang thắt lại bởi nỗi đau từ quá khứ vẫn còn chưa dứt ở hiện tại. Người đàn ông thiếp đi, những mảnh tối của kí ức xưa cũ lại ...