Buồn và cô độc - có lẽ cảm giác này đang xuất hiện ngày một nhiều trong tâm trí của nhiều người nhất là các bạn trẻ. Cuộc sống hiện đại luôn luôn có những mặt trái của nó, có lẽ trong chúng ta ai cũng từng trải qua cảm giác đó.
Cô độc :đó là khi bạn cảm thấy buồn ngay cả khi ở chốn đông người nhất hay đang quây quần bên chúng bạn mà vẫn cảm thấy nao nao rồi thầm nhủ :nào ai hiểu lòng ta?! Đó là khi tâm trạng ngổn ngang mà cứ phải giứ kín trong lòng ,còn ngoài mặt thì cười cười nói nói. Là khi ta cảm thấy mình bị bỏ lại phía sau trong một thế giới đang ngày một rộng mở.
Nỗi buồn đôi khi rất vô cớ, rất không tên, chỉ man mác nhưng da diết.
Đó là một tâm trạng đáng sợ khi ta mang nó trên đôi vai của mình và tiếp tục bước đi. Có người chạy trốn nó bằng những trò vui ồn ào hay ngủ vùi trong những giấc mộng, có người gặm nhấm nó bằng nước mắt,
có người lại bi quan tìm đến cái chết...
Phải làm gì để lấp đầy nỗi cô đơn trong lòng ? Có rất nhiều cách nhưng đôi khi cách đơn giản nhất lại là bỏ nó xuống khỏi đôi vai của mình và tiếp tục bước đi vì có khi khoảng trống đó không phải đã lấp đầy hết mọi ngõ ngách tâm hồn.
Đừng ngại khi nói: "Tôi đang buồn ,tôi cần an ủi!" hay "hãy để tôi một mình nhé!"... Vì đó là điều bình thường rất đỗi bình thường... chúng ta sẽ vượt qua nó hay để nó chiến thắng tùy thuộc vào cách bạn hành động : ví dụ như chỉ đơn giản nhận ra sự hiện diện của nó, rồi mỉm cười để nó ở dọc đường trong cuộc hành trình của ta - thế thôi - bạn làm được không ?
Comments