Nhớ lúc ban đầu em gặp anh
Cô đơn một cõi chẳng biết gì
Phút ban đầu ấy em chết lặng
Như bước ra từ cõi hư không.
Như bước ra từ cõi hư không.
Buổi đầu gặp gỡ chuyện đổi trao
Anh chiếm hồn em tự lúc nào
Giọng anh hay gió thì thầm hát
Chết lặng hồn em anh biết không...
Em người cô độc chốn non cao
Qúa nửa đời người chẳng dám trao
Thế giới thứ ba bao giờ có
Một mái nhà chung trong ước mơ?
Anh dệt vần thơ muôn sắc màu,
Vào trong trái tim đang dần khép
Bỗng chốc mở toang đón nắng hồng...
Muốn nói với anh thật nhiều lời
Muốn đi cùng anh khắp muôn nơi
Muốn lòng hai đứa hòa chung một
Gọi tiếng yêu thương trọn cả đời.
Comments