Mai ta đi rồi, gửi lại vần thơ,
Gửi lại xanh xao đêm dài không ngủ,
Gửi hết xót xa của ngày tháng cũ,
Gửi cả nỗi lòng thôi hết đợi mong.
Mai ta đi, ở lại nhé! mùa Đông,
Nếu có cô đơn cũng đừng lạnh quá,
Sợ lúc em về, con tim băng giá,
Chẳng chút bồi hồi nhớ lại chuyện xưa.
Gửi lại băn khoăn cho phố đèn mờ,
Và những con đường ta đau từng bước,
Hàng cây khô, đêm muộn về, sướt mướt,
Sầu đã bao mùa trăn trở lao đao.
Gửi lại nơi này mộng vấy hư hao,
Mai tuyết về qua phủ đời mềm mại,
Rực nắng mùa Xuân, ngày ta trở lại,
Hoa rộ tiếng cười ngào ngạt tin yêu.
Gửi lại xanh xao đêm dài không ngủ,
Gửi hết xót xa của ngày tháng cũ,
Gửi cả nỗi lòng thôi hết đợi mong.
Mai ta đi, ở lại nhé! mùa Đông,
Nếu có cô đơn cũng đừng lạnh quá,
Sợ lúc em về, con tim băng giá,
Chẳng chút bồi hồi nhớ lại chuyện xưa.
Gửi lại băn khoăn cho phố đèn mờ,
Và những con đường ta đau từng bước,
Hàng cây khô, đêm muộn về, sướt mướt,
Sầu đã bao mùa trăn trở lao đao.
Gửi lại nơi này mộng vấy hư hao,
Mai tuyết về qua phủ đời mềm mại,
Rực nắng mùa Xuân, ngày ta trở lại,
Hoa rộ tiếng cười ngào ngạt tin yêu.
Comments