Skip to main content

anh!!!




Anh! em nhớ anh lắm...

Lúc nào em cũng nhớ đến anh
Hình ảnh của anh luôn ở trong tâm trí em mà em muốn bỏ nó ra cũng ko thể...

Anh có biết chăng...Gần đây em gặp rất nhiều chuyện buồn, em thật sự rất cần một người để chia sẻ....em biết phải nói những điều đó với ai đây khi chẳng có ai là hiểu em cả.....

Em cần anh!
Thật sự rất cần anh!
Cần anh nói chuyện với em
Cần anh chia sẻ niềm vui cũng như nỗi buồn với em...

Anh! lúc nào trong em cũng tồn tại một câu hỏi rằng liệu từ lúc em quen anh đến giờ anh có bao giờ dành tình cảm cho em dù chỉ một chút thôi?

Anh có biết khi giọng nói của anh cất lên là tâm trí em rối bời tất cả… Không biết anh có còn nhớ hay không, em đã từng nói với anh rằng: em và anh hai phương trời cách biệt... anh đã có hạnh phúc, mái ấm của riêng anh... Em là kẻ tội đồ khi đem lòng đơn phương một mối… mình là anh em thì tốt hơn đúng ko anh!? nói vậy mà sao giờ đây chính em lại đi trao tình cảm của mình cho anh là sao......chính em cũng ko biết nữa....

Em đã rất thật lòng khi yêu anh anh biết ko?
Em thật sự ko nghĩ rằng mình đã yêu anh.
Em ko muốn thừa nhận điều đó một chút nào…

Anh!
Đã rất nhiều lần em tự nói với mình là phải quên anh nhưng dường như điều đó quá khó với em, em ko làm được....
Lần đầu tiên em hiểu cảm giác yêu thật lòng là như thế nào... Phải, chính anh đã cho em biết được điều đó… Ngồi đây một mình với căn phòng lạnh lẽo, trong cái thế giới bóng tối chỉ có mình em...em thấy cô đơn lắm...

Em nhớ anh!
Em nhớ anh!
Em nhớ anh...rất nhiều...

Nếu có một điều ước có lẽ em sẽ ước rằng thế giới này không có thứ tình cảm gọi là tình yêu để ko có ai phải khổ, phải đau vì mong chờ nó nữa.... từ tình bạn đến tình yêu mà thôi....chứ có bao giờ tình yêu lại trở về tình bạn được đâu...khó lắm anh ơi...càng khó trở về điểm xuất phát khi...em quá yêu anh...

Không! Em thật sự không muốn nghĩ nữa… nhưng anh vẫn ở đó… vẫn mỉm cười… vẫn ấm áp làm sao…

Comments

Popular posts from this blog

Trai đẹp Á - Âu

[ [

TRỜI ƠI...

Những bức thư, không ngày gửi, không tựa đề, đã nằm gọn gàng dưới chiếc gối màu ghi đẫm lệ. Chiếc bút mực nhỏ những giọt màu xanh thấm tràn cả một mảng ga giường trắng muốt lênh láng. Bức thư thứ tư – Gửi ông trời! Từ trước giờ, mỗi lần khi con buồn, con đều gọi tên ông. Nhưng con chưa gặp ông bao giờ, cũng chưa biết hình dạng ông ra sao nhưng con luôn nghĩ rằng ông vẫn đang sống, ông đang tồn tại ở đâu đó quanh đây, rất gần cuộc sống của con, của gia đình con. Ông chắc hẳn sẽ có rất nhiều ngôi sao lấp lánh, những ánh pha lê lung linh sắc màu và cả một cung điện nguy nga tráng lệ. Công việc của ông là tạo ra con người, cho họ thân thể,...

Khi con đồng tính...

Để mọi người hiểu và cảm thông với người đồng tính, trước tiên cha mẹ phải hiểu con mình “Cháu là con út, lại là con trai duy nhất nên khi biết cháu là người đồng tính, gia đình sốc lắm. Nhưng rồi cái sốc ấy cũng qua nhanh. Chúng tôi mừng vì con mình nói được những uẩn khúc trong lòng và không làm gì dại dột”- ba của Khanh - Nguyên (cặp đồng tính người Việt đầu tiên tổ chức đám cưới tại Canada năm 2006) chia sẻ tại buổi họp mặt mang chủ đề “Bóng cả” dành cho cha mẹ, gia đình và bạn bè của người đồng tính, song tính và chuyển giới tổ chức mới đây. Đám cưới chấn động dư luận Ba Nguyên cho biết khi con cho biết mình đồng tính, ông nghĩ là do di truyền nhưng xem lại họ hàng, ông bà, cha mẹ thì ai cũng lấy vợ, lấy chồng, sinh con bình thường. Lúc này, ông lại nghĩ hay do mình ăn ở thất đức nên con mới bị như thế... Tìm hiểu sách báo trong và ngoài nước, ông biết được giới tính không phải do bố mẹ sinh ra, không phải do con cái lựa chọn mà do tự nhiên. Và không cách nào khác là gi...