Skip to main content

Nắng lên rực rỡ (1)



Đêm tràn vào căn gác trống qua những ô cửa hình ôvan của ngôi nhà cổ nhìn ra phía hoàng hôn được phủ một lớp rèm dệt bằng thứ ánh sáng huyền hoặc của trăng. Trăng mười bốn thẹn thùng chỉ dám mấp mé bên ngoài khung cửa sổ, và nếu có vô tình bị gió thu thổi tung lên tà áo nhuộm sắc vàng loang loáng thì ngay lập tức nàng trăng ẩn mình đằng sau những làn mây lơ đãng. Cùng lúc đó căn gác trống bỗng trở nên tối om. Không có trăng, căn gác buồn hẳn, mọi vật chìm nghỉm vào đêm, nếu không có thứ âm thanh rè rè phát ra từ chiếc radio cũ thì căn gác nhỏ này hẳn sẽ cô đơn lắm!

Đêm nay, cũng như tất cả những đêm thứ bảy của hơn mười năm trở lại đây, cái radio cũ kĩ ấy mới lại có cơ hội phát ra những thứ âm thanh rè rè, xèn xẹt sau cả một tuần dài chờ đợi. Những thứ âm thanh như thở hắt ra của căn gác đã bắt đầu bước vào tuổi xưa cũ nhưng cũng đủ làm rách toạc cả đêm. Mười năm ba tháng, một khoảng thời gian đủ dài để mọi vật trong căn gác này biến thành kỉ niệm. Người ta hoặc là vô tình hay hữu ý đều đã bỏ quên căn gác nhỏ theo những bước dịch chuyển chậm chạp của thời gian. Chỉ trừ duy nhất một người đàn ông, người mà mỗi tối thứ bảy của mười năm, ba tháng qua, không một đêm nào sai hẹn. Cứ mỗi khi trăng chênh chếch về phía bờ tây là anh lại lặng lẽ đến với căn gác nhỏ này, rồi ngồi rất lâu bên chiếc bàn bằng gỗ sồi sờn cũ, lắng tai nghe cho hết chương trình radio mà anh chờ đợi, sau thì ôm lấy chiếc radio như ôm lấy người tình của mình. Cứ như vậy, anh khóc thút thít, rồi ngủ thiếp đi cho đến tận khi ông mặt trời gọi ánh sáng tỉnh dậy, sáng rực rỡ bên trong khắp cả căn phòng.

Tất nhiên là căn gác không biết chiếc radio ấy đã là một kỉ niệm quý giá nhất của anh và nó cũng thế.

Người đàn ông mở tung cánh cửa sổ ra để bao nhiêu đêm dồn cả vào bên trong căn gác, rồi anh ngồi đấy, đưa ánh mắt buồn nhìn thẳng vào đêm. Đơn giản là vì anh thích đêm. Đêm quyến rũ. Đêm mơ màng. Đêm dịu dàng như cái nhìn của tình nhân. Đêm đẹp. Không gian đêm yên tĩnh. Và cũng chỉ có đêm mới đủ sức bao bọc anh, che trở anh khỏi những dằn vặt về con người nội tại, cho anh cơ hội để gặp lại con người của quá khứ đằng sau những tiếng xèn xẹt lúc nửa đêm. Đối với anh, đêm là tất cả.

Nhưng đêm đâu có phải của riêng ai?

Cùng lúc đó, tại một Studio ở trung tâm thành phố, mặc cái không khí tấp nập, khẩn trương cho giờ lên sóng của tất cả các bộ phận kỹ thuật, một người đàn ông khá điềm nhiên bên tách trà gừng, anh đứng dựa lưng vào khung cửa kính sáng đèn của Studio dõi ánh mắt vào cái khoảng không trước mặt. Đêm. Đêm ở đây sao mà khác quá? Nó nhợt nhạt và loãng ra bởi sự hỗn tạp của những thứ ánh sáng hắt ra từ những cao ốc và hàng ngàn những con đóm đóm bạc chạy bằng điện dọc khắp các con đường, khắp các dãy phố. Sự vụng về, giả tạo của những thứ ánh sáng nhấp nhoáng ấy đã làm mất đi biết bao nhiêu giá trị của đêm. Bất giác, anh thấy thèm cái cảm giác được tan vào đêm nhung huyền và đầy bí ẩn của những năm tháng xưa cũ, thèm cái cảm giác được ở ngồi một mình trong cái căn gác nhỏ lúc nào cũng chỉ có đêm.

Ừ, phải rồi, chỉ có đêm ở đó mới không hề phôi pha.

Comments

Popular posts from this blog

Anh đi

Sao anh lại đi hôm nay Chưa Đông mà đã cắt lòng, lạ chưa? Anh không đến tự ngày xưa Anh đi chọn buổi cơn mưa cận kề Trời buồn chớp giật lê thê Thu còn mê mãi sao về hỡi Đông… Anh về anh có buồn không Khi không có chút nắng hồng tiễn chân Khoảng xa, cứ cách xa dần Mấy sông, mấy núi, mấy đèo dần xa… Em xin làm hạt mưa sa Thấm trên vai áo theo anh về cùng!

Tiếng chàng hiu

Chiều hôm nay một tiếng chàng hiu buồn Rớt xuống lòng ta vũng bùn nước đọng Vài gợn nhỏ lăn tăn dấu sóng Lim dim khép lại hững hờ Tiếng chàng hiu buồn như giữa cơn mơ Có đó chợt liền không đó Cả tiếng dế lẻ loi trong vệ cỏ Cũng mơ hồ ngắt quãng chờ mong Bùn trăm năm đã đóng cặn đáy lòng Ta nói ta cười mà ta không biết Đời giỏi thật những say mê hơn thiệt Ta một mình, một nửa... nơi nao?

Một chút suy tư

Một chút suy tư!!! Sẽ rất đau đớn khi bạn yêu một người nào đó mà không được đáp lại.Nhưng còn đau đớn hơn khi bạn yêu một ai đó mà không đủ dũng cảm để nói cho người đó biết bạn đã yêu như thế nào. Có những khoảnh khắc trong cuộc đời khiến bạn nhớ người ta thật nhiều , đến nỗi bạn chỉ muốn chạy đến và ôm họ thật chặt . Hãy cho người đó biết bạn đã có suy nghĩ như thế !. Trao cho ai đó cả con tim mình không bao giờ là một sự đảm bảo rằng họ cũng yêu bạn, đừng chờ đợi điều ngược lại. Hãy để tình yêu lớn dần trong tim họ, nhưng nếu điều đó không xảy ra thì hãy hài lòng vì ít ra nó cũng đã lớn lên trong bạn. Tương lai tươi sáng thường dựa trên quá khứ đã quên lãng, bạn không thể sống thanh thản nếu bạn không vứt bỏ mọi nỗi buồn đã qua. Một điều đáng buồn trong cuộc sống là khi bạn gặp một người có nghĩa đối với bạn , để rồi cuối cùng nhận ra rằng họ sinh ra không phải để cho bạn và chỉ có thể để họ đi .... Nhưng khi một cánh cửa đóng lại, một cánh cửa khác lại mở ra. Ðiều bạn cần làm là t