Skip to main content

Posts

Showing posts from March, 2011

THÊM MỘT NGÀY THÁNG BA

Lại về nữa cái tháng ba quạnh quẽ   Thoáng mơ hoài dường cũng nhạt hơn xưa   Biết lấy gì cất giữ một màu trưa   Trời chưa thấp mà lòng mình trống lắm   Thì đổ lỗi bởi chiều này ảm đạm   Giọt cà phê sánh đặc với cô đơn   Chiếc thìa lười khuấy loãng một vùng sương   Tháng ba gọi đừng vội thưa người nhé   Không gió đâu chỉ luồng đông bắc khẽ   Dẫn lá mùa hun hút mỗi tầm qua   Muốn phôn nhau dăm mẩu chuyện làm quà   Lơ đễnh bấm ngón tay nhầm số mãi   Đành quán vắng dõi chân người qua lại   Thơ tháng ba mấy khổ chẳng nên vần   Chiều ẩm ương khuất tất nửa liềm trăng   Vo tờ lịch ném một ngày vào góc lặng.

...!

Anh! Anh đã làm em đau...  anh nói lời chia tay sao em thấy quá dễ dàng....  “Em là người anh yêu nhất” ...  mỗi khi nghĩ đến câu nói ấy của anh tim em cứ nhói đau Vì em - không - phải – là - người –anh - yêu - nhiều - nhất. Không là người đặc biệt nhất. Không là người anh thương nhất. Không là người anh lo nhất. Không là người anh sợ mất nhất. Không là lý tưởng, lẽ sống hay tương lai của anh…  “Anh trở về với anh ... thôi!” Cảm giác đắng ngắt, mặn chát, đau đớn lắm, anh hết yêu em vì anh trở lại với tình yêu cũ. Anh hết yêu em vì mệt mỏi với em, anh hết yêu em đơn giản vì anh chán em rồi!? Và…anh ra đi! Anh ra đi với nỗi đau còn lại chỉ một mình em, Anh không hay biết, vì anh đang vui, vì anh hạnh phúc mỉm cười với niềm vui hiện hữu… Chỉ còn em, lặng lẽ đứng nhìn… Lặng lẽ khóc… Biết, yêu là cho người khác quyền năng làm cho mình đau, nhưng…nó quá bất ngờ, quá tàn nhẫn với em... Anh! Dù sao em chịu đựng rất giỏi, em làm rất tốt, và em không hối hận. Em đang tự làm cho bản thân mình b

Không đề

Anh cay đắng, uất hờn từ dạo đó Khi lòng luôn biết rõ sẽ không còn  Lý do nào giữ tình được sắt son Như ngày ấy: thuở vẫn còn chung sống. Bao năm rồi cảnh phòng không chiếc bóng Khiến phai mờ hình bóng cũ của ai Chuỗi ngày xưa cứ ngỡ mãi không phai Nay đâu nữa ?... Chỉ còn là dĩ vãng. Người xưa ơi ! Thời gian theo năm tháng Lời thệ nguyền tan như khói sương mây Tình đôi ta mãi chẳng có ngày mai Bởi hai đứa nay trở thành xa lạ. Thôi quên nhé … ! Xóa ước thề vàng đá Nỗi trách hờn giờ cũng đã phôi pha Trước cảnh đời đầy bão táp phong ba Khiến đời ta mỗi người đi mỗi ngã. Tha thứ nhau để mình thôi buồn bã  Còn nửa đời xin từ giã chuyện xưa Để tìm riêng một nửa đẹp thắm vừa Vui xuân mộng, mai hoa đang khoe sắc .