Skip to main content

anh!!!




Anh! em nhớ anh lắm...

Lúc nào em cũng nhớ đến anh
Hình ảnh của anh luôn ở trong tâm trí em mà em muốn bỏ nó ra cũng ko thể...

Anh có biết chăng...Gần đây em gặp rất nhiều chuyện buồn, em thật sự rất cần một người để chia sẻ....em biết phải nói những điều đó với ai đây khi chẳng có ai là hiểu em cả.....

Em cần anh!
Thật sự rất cần anh!
Cần anh nói chuyện với em
Cần anh chia sẻ niềm vui cũng như nỗi buồn với em...

Anh! lúc nào trong em cũng tồn tại một câu hỏi rằng liệu từ lúc em quen anh đến giờ anh có bao giờ dành tình cảm cho em dù chỉ một chút thôi?

Anh có biết khi giọng nói của anh cất lên là tâm trí em rối bời tất cả… Không biết anh có còn nhớ hay không, em đã từng nói với anh rằng: em và anh hai phương trời cách biệt... anh đã có hạnh phúc, mái ấm của riêng anh... Em là kẻ tội đồ khi đem lòng đơn phương một mối… mình là anh em thì tốt hơn đúng ko anh!? nói vậy mà sao giờ đây chính em lại đi trao tình cảm của mình cho anh là sao......chính em cũng ko biết nữa....

Em đã rất thật lòng khi yêu anh anh biết ko?
Em thật sự ko nghĩ rằng mình đã yêu anh.
Em ko muốn thừa nhận điều đó một chút nào…

Anh!
Đã rất nhiều lần em tự nói với mình là phải quên anh nhưng dường như điều đó quá khó với em, em ko làm được....
Lần đầu tiên em hiểu cảm giác yêu thật lòng là như thế nào... Phải, chính anh đã cho em biết được điều đó… Ngồi đây một mình với căn phòng lạnh lẽo, trong cái thế giới bóng tối chỉ có mình em...em thấy cô đơn lắm...

Em nhớ anh!
Em nhớ anh!
Em nhớ anh...rất nhiều...

Nếu có một điều ước có lẽ em sẽ ước rằng thế giới này không có thứ tình cảm gọi là tình yêu để ko có ai phải khổ, phải đau vì mong chờ nó nữa.... từ tình bạn đến tình yêu mà thôi....chứ có bao giờ tình yêu lại trở về tình bạn được đâu...khó lắm anh ơi...càng khó trở về điểm xuất phát khi...em quá yêu anh...

Không! Em thật sự không muốn nghĩ nữa… nhưng anh vẫn ở đó… vẫn mỉm cười… vẫn ấm áp làm sao…

Comments

Popular posts from this blog

Anh đi

Sao anh lại đi hôm nay Chưa Đông mà đã cắt lòng, lạ chưa? Anh không đến tự ngày xưa Anh đi chọn buổi cơn mưa cận kề Trời buồn chớp giật lê thê Thu còn mê mãi sao về hỡi Đông… Anh về anh có buồn không Khi không có chút nắng hồng tiễn chân Khoảng xa, cứ cách xa dần Mấy sông, mấy núi, mấy đèo dần xa… Em xin làm hạt mưa sa Thấm trên vai áo theo anh về cùng!

Tiếng chàng hiu

Chiều hôm nay một tiếng chàng hiu buồn Rớt xuống lòng ta vũng bùn nước đọng Vài gợn nhỏ lăn tăn dấu sóng Lim dim khép lại hững hờ Tiếng chàng hiu buồn như giữa cơn mơ Có đó chợt liền không đó Cả tiếng dế lẻ loi trong vệ cỏ Cũng mơ hồ ngắt quãng chờ mong Bùn trăm năm đã đóng cặn đáy lòng Ta nói ta cười mà ta không biết Đời giỏi thật những say mê hơn thiệt Ta một mình, một nửa... nơi nao?

Một chút suy tư

Một chút suy tư!!! Sẽ rất đau đớn khi bạn yêu một người nào đó mà không được đáp lại.Nhưng còn đau đớn hơn khi bạn yêu một ai đó mà không đủ dũng cảm để nói cho người đó biết bạn đã yêu như thế nào. Có những khoảnh khắc trong cuộc đời khiến bạn nhớ người ta thật nhiều , đến nỗi bạn chỉ muốn chạy đến và ôm họ thật chặt . Hãy cho người đó biết bạn đã có suy nghĩ như thế !. Trao cho ai đó cả con tim mình không bao giờ là một sự đảm bảo rằng họ cũng yêu bạn, đừng chờ đợi điều ngược lại. Hãy để tình yêu lớn dần trong tim họ, nhưng nếu điều đó không xảy ra thì hãy hài lòng vì ít ra nó cũng đã lớn lên trong bạn. Tương lai tươi sáng thường dựa trên quá khứ đã quên lãng, bạn không thể sống thanh thản nếu bạn không vứt bỏ mọi nỗi buồn đã qua. Một điều đáng buồn trong cuộc sống là khi bạn gặp một người có nghĩa đối với bạn , để rồi cuối cùng nhận ra rằng họ sinh ra không phải để cho bạn và chỉ có thể để họ đi .... Nhưng khi một cánh cửa đóng lại, một cánh cửa khác lại mở ra. Ðiều bạn cần làm là t